支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
指晋山简。
指 晋 山简。参见“山公”。
引唐•王维 《汉江临泛》诗:“襄阳 好风日,留醉与 山翁。”宋•周邦彦 《齐天乐》词:“醉倒 山翁,但愁斜照歛。”明•冯惟敏 《二犯傍妆台·此景亭雨酌》曲:“儿童莫笑 山翁 醉,麴米能消 杜甫 愁。”
男,中国书法家协会会员、喀什师范学院客座教授、喀什师范学院书协名誉主席、喀什市文联常委、喀什市书法家协会主席、喀什书院院长。
["①地面形成的高耸的部分。如 土~。~崖。~峦。~川。~路。~头。~明水秀。~雨欲来风满楼(喻冲突或战争爆发之前的紧张气氛)。②形状像山的。如 ~墙(人字形房屋两侧的墙壁。亦称“房山”)。③形容大声。如 ~响。~呼万岁。④姓。"]详细解释
["①老头儿。如 老~。渔~。“塞~失马,焉知非福”。②父亲:“家祭无忘告乃~”。③丈夫的父亲。如 ~姑(公婆)。④妻子的父亲。如 ~婿。⑤姓。⑥鸟颈毛。"]详细解释
dōng shān zài qǐ
shān dǒu
shān shuǐ rú huà
bì jì wēng
shāng shān sì wēng
guī shān shén căo
tiān shān tiān chí
mă fán tuó de shān gē
lóng shān luò mào fēng
shān yáo dì dòng
shān jiā
dă shān
cūn wēng
jīn gāng shān
pén shān
shān tú
fu weng
shān chén
ān shān shì
shēn shān mì lín
sì tuí shān
shì wēng
măi shān qián
luó fēng shān
cháng shān shé
dōng shān jì
hăi xiào shān bēng
lián shān pái hăi
shān chuān biăo lǐ
duàn céng shān
cóng shān dié lǐng
gù nán shān
shī mă sài wēng
dēng shān lín shuǐ
bó shān cài
chǔ wáng shān