支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
开拓土宇,扩张领土。
指已开拓的地域。
引《后汉书·傅燮传》:“世宗 拓境,制置四郡,议者以为断 匈奴 右臂。”《南史·王准之传》:“猛 慷慨常慕功名,先是上疏陈安边拓境之策,甚见嘉纳。”唐•杜甫 《遣怀》诗:“拓境功未已, 元和 辞大炉。”《三国演义》第七九回:“蒙恬 拓境而被大刑, 乐毅 破 齐 而遭谗佞。”
引《后汉书·庞参传》:“夫拓境不寧,无益於彊;多田不耕,何救飢敝!”
["①疆界,边界。如 ~界。国~。入~。出~。边~。②地方,区域,处所。如 无人之~。佳~。环~。身临其~。③状况,地步。如 ~况。顺~。逆~。困~。事过~迁。~遇。意~。"]详细解释
["①开辟,扩充。如 ~荒。开~。~展。~落(➊宽广;➋潦倒失意。亦作“落拓”)。②以手推物:“孔子之劲,能~国门之关,而不肯以力闻”。③姓。","◎在刻铸有文字或图像的器物上,涂上墨,蒙上一层纸,捶打后使凹凸分明,显出文字图像来。如 ~印。~本。~片。","◎古同“摭”,拾取。"]详细解释
xiě jìng
shēng tài huán jìng
huán jìng shēng wù xué
yì jìng
wú rén zhī jìng
tǔ jìng
tà běn
líng jìng
pái tuò
guó jìng
shén jìng
tuò huà
lăo jìng
yōu jìng
bàng jìng
yuăn jìng
xiàn jìng
kāi jìng
hé jìng
bì jìng
jiàn zhēn jiā jìng
tuò lǐ
jiāo jìng
jiàn zhì jiā jìng
nèi jìng
jí liáng tuò rén
huán jìng zì jìng
huán jìng guī huá
ruăn huán jìng
jìng suí xīn zhuăn
dà tóng jìng yù
huán jìng xiào yīng
huán jìng yī xué
shí jìng sì xiāng
qǐ mù qíng jìng
shì chăng kāi tuò