支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
也叫“忙儿”,宋元时俗语,指村童。
英rustic boy;
村人的通称。
引元•睢景臣 《哨遍·高祖还乡》套曲:“王乡老 执定瓦臺盘, 赵忙郎 抱着酒葫芦。”
急急忙忙。
引《刘知远诸宫调·君臣弟兄子母夫妇团圆》:“欲待拏捉难当堵,三婆二妇号逃哭,忙郎脱命,怎藉牛畜。”
["①事情多,没空闲。如 ~乱。~活。~碌。手~脚乱。②急迫,急速地做。如 ~于(忙着做某方面的事情)。不慌不~。③旧时田赋分期征收称“分忙”,有“上~”、“下~”之称。"]详细解释
["①对年轻男子的称呼。如 大~。~才女貌。②对某种人的称呼。如 货~。女~。③旧时妻称夫或情人。如 ~君。④封建时代的官名。如 ~中(①古官名;②中医医生)。侍~。员外~。⑤姓。","◎〔屎壳~〕“蜣螂”的俗称。"]详细解释
zhōng láng yǒu nǚ
ā láng
zhuàng mìng láng
dà máng jì jié
huái huā huáng , jǔ zǐ máng
láng bù láng xiù bù xiù
shuō zuǐ láng zhōng wú hào yào
cù máng cù jí
suǒ láng láng
nǚ láng
máng yú
huò láng
nóng máng
hù láng
máng hé
pān láng
jiāng láng
suǒ láng
chéng láng
guàn kǒu èr láng
láng píng
láng xuăn
rǒng máng
máng shēn
xiū wén láng
lǜ yī láng
zhà yóu láng
zǒu láng zhōng
rén cáo láng
zuǒ shì láng
zhōu láng chì bì
huò láng zǐ
mă láng fáng
xiā máng xiè luàn
zhí jǐ láng
hēi miàn láng