支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
门口墙边。
指门和墙。
指门庭之间。
引《南史·循吏传·杜骥》:“帝微行,夜輒在 幼文 门墉间听其絃管。”
引宋•曾巩 《洪州东门记》:“在《雅》之《绵》, 古公亶父 徙宅於 岐,作为宫室,门墉得宜应礼。”
引唐•郑谷 《叙事感恩上狄右丞》诗:“半生悲逆旅,二纪间门墉。”
mén yōng ㄇㄣˊ ㄩㄥ
(1).门口墙边。《南史·循吏传·杜骥》:“帝微行,夜辄在 幼文 门墉间听其弦管。”
(2).指门和墙。 宋 曾巩 《洪州东门记》:“在《雅》之《绵》, 古公亶父 徙宅於 岐 ,作为宫室,门墉得宜应礼。”
(3).指门庭之间。 唐 郑谷 《叙事感恩上狄右丞》诗:“半生悲逆旅,二纪间门墉。”
["①城墙。如 ~垣。②高墙:“谁谓鼠无牙?何以穿我~!”。"]详细解释
["①建筑物的出入口,又指安装在出入口能开关的装置。如 ~儿。~口。开~见山。②形状或作用像门的东西。如 电~。③途径,诀窍。如 ~径。~道儿。④旧时指封建家族或家族的一支,现亦指一般的家庭。如 ~第。~风。~婿。长( zhǎng )~长子。⑤事物的分类。如 分~别类。⑥宗教的教派或学术思想的派别。如 教~。~徒。⑦量词。如 一~大炮。⑧姓。"]详细解释
bān mén diào fǔ
yàn mén guān
hēi mén
jiăo mén
sàng mén xīng
xié mén wāi dào
gōng mén zhōng hăo xiū xíng
chán mén chán hù
lěng mén
sān mén
chí mén
sī mă mén
àn mén zǐ
píng mén
lán mén
bì mén
yì mén
diàn mén
găi huàn jiā mén
ér mén
chū mén rén
suī níng mén hù
mén jiē
zú bù chū mén
jìn fèng mén hù
tóng lóng mén
chái sāng mén
míng mén dà zú
dǐng mén lì hù
jué mù xū mén
lóng mén diào
bàn yăn mén
bù huì zhī mén
sì jiě tuō mén
mén xià wăn shēng
shí wū mén