支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
神州的别名。
蒙古语译音。牧地;地域;经界。
引《淮南子·墬形训》:“东南神州曰农土。”高诱 注:“东南辰为农祥, 后稷 之所经纬也。故曰农土。”
引《元史·特薛禅传》:“太祖 在 迭蔑可儿 时,有旨分赐 按陈 及其弟 火忽、册 等农土。”原注:“农土,犹言经界也。”
1.神州的别名。 2.蒙古语译音。牧地;地域;经界。
["①种庄稼,属于种庄稼的。如 务~。~业。~田。~产。~垦。~家。~忙。~民。~妇。~奴。②种庄稼的人。如 贫~。菜~。谷贱伤~。③姓。"]详细解释
["①地面上的泥沙混合物。如 ~壤。黄~。②疆域。如 国~。领~。③本地的,地方性的。如 故~。④民间生产的(区别于“洋”)如 ~方(民间流传的药方,亦称“偏方”)。⑤不合潮流。如 ~气。⑥未熬制的鸦片。如 烟~。⑦中国古代乐器八音之一。⑧中国少数民族,主要分布于青海省。如 ~族。⑨姓。"]详细解释
tǔ tóu tǔ năo
hùn níng tǔ
ān tǔ zhòng qiān
tǔ dì găi gé yùn dòng
gōng nóng
chá nóng
zhōng tǔ
zhōng nóng
huā nóng
nóng mó
tǔ wáng
shén nóng
tǔ mó
nóng shōu
guī nóng
nóng cán
tǔ ǒu rén
zhuāng nóng
sì tǔ
tǔ jū
fù yù zhōng nóng
gù tǔ nán lí
yīn tǔ
tǔ yáng bìng jǔ
nóng dì
tǔ răng xì liú
fēng tǔ
tǔ mù pù
shuài tǔ zhī bīn
yī piàn jiāo tǔ
gàn jìng tǔ
xīn qiú jìng tǔ
zhòng nóng qīng mò
huáng tǔ jiē dì
guó tǔ wú shuāng
huáng yá tǔ