支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
天子的玉玺之一。
引《北史·魏纪五·文帝》:“大统 三年春二月, 槐里 获神璽,大赦。”《新唐书·车服志》:“天子有传国璽及八璽,皆玉为之。神璽镇中国,藏而不用。”
["◎印,自秦代以后专指帝王的印。如 玉~。掌~大臣。~书。~节(印章)。~绶。"]详细解释
["①迷信的人称天地万物的创造者和所崇拜的人死后的精灵。如 ~仙。~怪。~主。~社。~农。~甫。~权。鬼使~差。②不可思议的,特别希奇的。如 ~秘。~奇。~异。~话。~机妙算。③不平凡的,特别高超的。如 ~勇。~医。~通。~圣。~速。④心思,心力,注意力。如 劳~。凝~。~魂颠倒。⑤表情。如 ~色。~采。~姿。~志。⑥精神。如 ~清气爽。⑦姓。"]详细解释
hē shén duàn guǐ
kuī qiè shén qì
shén qiāng shǒu
shén shén qì qì
shén dào bēi
jīng shén bìng
xíng shén
shén jī
shén qū
shén yuán
xǐ fú
shén xū
shén shù
shén jià
shén cè
rén shén gòng jí
xīn dàng shén chí
mí zǒu shén jīng
fá shén
shén tīng
ān mă láo shén
shén mì
shén shì
tiào hǔ shén
shén ruì
xún lìng shāng shén
shén fēng
zhuāng shén
liăn shén bǐng qì
fēng shén jùn lăng
guǐ kū shén jīng
bù lái shén
shén hún liáo luàn
shén xiān fú tú
shén xián qì jìng
kàng zāi jīng shén