支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
山顶。
引唐•罗隐 《蜂》诗:“不论平地与山尖,无限风光尽被占。”《天雨花》第一回:“试看那个山尖后,一枝斜露像枪缨。”杨朔 《雪花飘飘》:“山神庙盖在一座山尖上。”
["①锐利的末端或细小的部分。如 ~锐。~刻(说话尖酸刻薄)。~酸。打~。~端。②感觉敏锐。如 眼~。③声音高而细。如 ~脆。~嫩。④出类拔萃的人或事物。如 技术~子。"]详细解释
["①地面形成的高耸的部分。如 土~。~崖。~峦。~川。~路。~头。~明水秀。~雨欲来风满楼(喻冲突或战争爆发之前的紧张气氛)。②形状像山的。如 ~墙(人字形房屋两侧的墙壁。亦称“房山”)。③形容大声。如 ~响。~呼万岁。④姓。"]详细解释
gāo shān liú shuǐ
shān bāo
shān dǒu
zhàn shān háng hăi
shān shàng yǒu shān
xià shān rú bì
shān hán shuǐ lěng
shān róng shuǐ tài
shān dōng shān xiāng , shān xī chū jiàng
jiǔ shān
shān nán hăi běi
zuān niú jiăo jiān
guān shān
jīn shān
rù shān
shān běi
shān yào
bā shān yè yǔ
shān jiào
luó xiāo shān
shān guān
fó shān shì
shí zhōng shān
piàn shān qián
wéi shān zhǐ kuì
bá shān chāo hăi
xián shǒu shān
fén shān
shān zhī lì
xuán shān
yuān tíng shān lì
shān gǔ míng
shān fán shuǐ
shì shān qī
qīng shān sù zǐ
jiān tuán hé liú