支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
经商;贩卖。
引唐•玄奘 《大唐西域记·阿吒釐国》:“居人殷盛,珍宝盈积。稼穡虽备,兴贩为业。”宋•范仲淹 《与中舍二子三监簿四太祝书》:“莫纵乡亲来部下兴贩。”《儒林外史》第四七回:“虞华轩 每年苦积下几两银子,便叫兴贩田地的人家来,説要买田买房子。”
经营贩卖。
引《旧唐书·卷一九·懿宗本纪》:「宜令诸道一任商人兴贩,不得禁止往来。」《喻世明言·卷二二·木绵庵郑虎臣报冤》:「即将白金三百两,差个心腹人伴他往江上兴贩。」
["①举办,发动。如 ~办。~工。~学。~建。~叹(发出感叹声,如“望洋~~”)。百废待~。②起来。如 夙~夜寐(早起晚睡)。③旺盛。如 ~盛。~旺。~隆。~衰。复~。~替(兴衰)。天下~亡,匹夫有责。④流行,盛行。如 时~。新~。⑤准许。如 不~胡闹。⑥或许。如 ~许。⑦姓。","◎对事物感觉喜爱的情绪。如 ~味。~致。豪~。雅~。败~。游~。扫~。即~。助~。~高采烈。"]详细解释
["①买货出卖。如 ~私。~毒。~卖。~运。②买货物出卖的行商或小商人。如 商~。摊~。"]详细解释
băi fèi jù xīng
xìng xìng tóu tóu
xīng fèn jì
wén yì fù xīng
qiān gǔ xīng wáng
fàn zǐ
xìng qù àng rán
qīng xīng
tuō xīng
fàn chá
xuě xīng
shuì xīng
fán xīng
fā xīng
fàn mào
xīng míng
xíng fàn
xīng zhǔ
fàn fù
fàn hăi
xīng yāo zuò luàn
xīng yāo zuò niè
xīng qǐ
kè fàn
jí xīng biăo yăn
xīng wǔ
yān fàn zǐ
zhōng xīng sān míng
lóng xīng hé yì
shuǐ fàn
piān zhōu xìng jìn
xiāo qǐn chén xīng
gāo qíng yì xīng
xìng yóu bù qiăn
xīng fèi cún wáng
xīng miè jǔ fèi